Muzix Poz
nỘi tÂm cỦa hEo nÈ...
Trang 1 trong tổng số 1 trang
30092008
nỘi tÂm cỦa hEo nÈ...
Ờhm! nhìn bề ngoài heo có vẻ vô tư, ko lo âu lắm!
hầu như lúc nào cũng cười!
....................
chính heo đây ko biết fải làm sao nữa....
bất lực quá...
có buổi sáng vừa thức dậy thì chị gọi điện thoại về khóc nức nở...
rằng chị ko thể sống như thế này nữa...
chị quá mệt mỏi...
quá sức chịu đựng của chị rồi...
sao chị có thể chịu đựng được khi hàng ngày fải nghe Cô la mắng!?
làm sao chị có thể chịu đựg được nỗi nhớ nhà...nhớ gia đình!?....
_________________________________________________________________
[ it"s my life...! ]
hầu như lúc nào cũng cười!
....................
nhưng đôi lúc, có lẽ ai cũng thắc mắc sao thỉnh thoảng heo lại ngồi khóc.
ờhm...
nhìu chuyện lắm...
ko biết từ trước đến nay heo gặp biết bao nhiu chuyện rồi!
...................
ờhm...
nhìu chuyện lắm...
ko biết từ trước đến nay heo gặp biết bao nhiu chuyện rồi!
...................
từ nhỏ ai cũng chọc là "con ông Hùng 2 vợ!"
...................
chuyển nhà ra ở riêng 1 thời gian, hp chưa hưởng được bao nhiu thì ba lại mất đi!...
bơ vơ lắm...lạc lõng lắm...
...................
kinh tế gia đình ngày càng khó khăn...số tiền ít ỏi mẹ kiếm ra cùg sự giúp đơ của nội ngoại ko đủ để trang trải cho việc học của 2 chị em...!
...................
hết năm 12, chị heo đi du học! qua bên đó vừa học vừa làm...hàng tháng gửi đc ít tiền về để trả tiền nhà với cho heo đi học! còn bao nhiu chị để trả nợ...!
.................
...................
chuyển nhà ra ở riêng 1 thời gian, hp chưa hưởng được bao nhiu thì ba lại mất đi!...
bơ vơ lắm...lạc lõng lắm...
...................
kinh tế gia đình ngày càng khó khăn...số tiền ít ỏi mẹ kiếm ra cùg sự giúp đơ của nội ngoại ko đủ để trang trải cho việc học của 2 chị em...!
...................
hết năm 12, chị heo đi du học! qua bên đó vừa học vừa làm...hàng tháng gửi đc ít tiền về để trả tiền nhà với cho heo đi học! còn bao nhiu chị để trả nợ...!
.................
chính heo đây ko biết fải làm sao nữa....
bất lực quá...
có buổi sáng vừa thức dậy thì chị gọi điện thoại về khóc nức nở...
rằng chị ko thể sống như thế này nữa...
chị quá mệt mỏi...
quá sức chịu đựng của chị rồi...
sao chị có thể chịu đựng được khi hàng ngày fải nghe Cô la mắng!?
làm sao chị có thể chịu đựg được nỗi nhớ nhà...nhớ gia đình!?....
_________________________________________________________________
[ it"s my life...! ]
nỘi tÂm cỦa hEo nÈ... :: Comments
Thúy à! Đừng vì vậy mà buồn tủi, số phận là thế, nó bắt mình như vậy rồi, nên mình phải vui vẻ mà sống, sống sao cho nó đáng. Mình nghĩ bạn hãy cố gắng học thật giỏi để có thể giúp gia đình thân yêu của mình!!!
ai bjk được ... không coá sóng lớn cuộc đời đâu coá đẹp ... chính vì cực như vây nên cuộc sống của mỗi người khác nhau
cuộc sống mà...fải đương đầu vs khó khăn thì mới bik quý trọng đc những giấy phút sung sướng...fải mất thì mới bik quý trọng đc nhữg j ta đang có...Ty k ở trong trg hợp như Ủn nên k hỉu đc hết tâm trạng...nhưng Ty bik là rất bùn...thôi thì cố lên...Ai cũng vậy mà...có j cứ share cho everybody....nói trên lớp k tịên thì có fr đây nè... :sunny:
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết